ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 23: Hôn lễ không ngờ?
Mặc dù Lâm Trí không có giải thích với Quan Vũ Hạm, nhưng ngày kết hôn cũng đã đến, nên chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền mà kết hôn.
"Hạm Hạm, đã chuẩn bị xong chưa?" Mẹ Vũ Hạm vội vàng hỏi con gái.
Từ hai giờ sáng đã bắt đầu bận rộn, thợ trang điểm, người chụp ảnh, áo cưới của cô dâu, lễ phục, còn có lễ phục của ba mẹ mình, đều do Lâm Trí chuẩn bị đầy đủ hết. Cả nhà không ngừng bận túi ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔbụi. Cha Vũ Hạm nhìn thời gian nói:
"Mưa Hạm, xe hoa đã đến, con đã chuẩn bị xong chưa?"
"Cha, đã chuẩn bị xong rồi." ❦Tiểu❦Mèo❦Hoang❦
Lâm Trí cầm hoa cô dâu, tác phong nhanh nhẹn đi tới của nhà Quan Vũ Hạm, thật sự là trai tài gái sắc, khiến người khác phải ghen tị. Lâm Trí ôm lấy Vũ Hạm vào trong xe, nghĩ thầm: Bé con, cuối cùng thì em cũng là của tôi.
Lâm Đông đã đặt khách sạn sang trọng nhất, tất cả đã sẵn sàng. Người điều khiển chương trình lên tiếng:
"Xin mời mọi người ngồi vào bàn" tất cả khách quý cũng đưa tới những lời chúc phúc. . . . . .
Sau khi nghi thức cử hành xong, trong đại sảnh đưa tới rất nhiều hoa tươi, còn có rất nhiều khách lạ đến, giới chính trị, giới văn nghệ, và cả nghệ thuật gia. . . . . . . . . Tóm lại là rất nhiều, cũng là nhân vật có máu mặt. Bọn họ đều nói là bạn bè của Quan Vũ Hạm. Lâm Trí thấy vậy đi về phía cha cậu nói: "Cha, là cha mời người ta tới sao?" ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔ
"Không phải là cha" Lâm Đông cảm thấy kì lạ. Ông cũng không quen biết gì nhiều với những người này, dù sao thì ông cũng làm trên thương trường, đều biết là người trong giới làm ăn.
"Vũ Hạm, em biết những người này sao? Bọn họ đều nói là bạn của em?" Lâm Trí hỏi.
"Tôi không biết, chuyện này là sao? Những người có tiếng đó làm sao là bạn của tôi được chứ, tôi chỉ mới nhìn thấy trong TV thôi?" Mặc dù hai người đang nói chuyện, nhưng vẫn giữ vững nụ cười. Đang mải nói, những người có tiếng này đi tới, bọn họ đều tới chúc phúc.
"Quan tiểu thư: chúc hai người hạnh phúc."
"Cám ơn. . . . . . . . . . . ."
Cả hai không biết chuyện gì, chỉ có thể nói cám ơn.
Lâm Đông bận rộn cả ngày, khách khứa cũng đã đi, ông đi tới trước cửa sổ, đốt điếu thuốc, đây cũng là thói quen nhiều năm, trong lòng có chuyện liền muốn hút một điếu.
Gần đây có nhiều chuyện kì quặc xảy ra. Vũ Hạm tự nhiên bị bắt cóc, đối phương không có đòi tiền, kì lạ hơn là vì sao Vũ Hạm có thể chạy thoát. Còn có việc hôm nay, trong hôn lễ lại có rất nhiều nhân vật lớn tới? Mà Lâm Đông ở trong giới thương trường cũng là một công ty nhất nhì, thế nhưng ông cũng rất khó mà tiếp xúc được với họ. Nhưng tại sao? Những người này lại tự xưng là bạn bè của Quan Vũ Hạm? ❦Tiểu❦Mèo❦Hoang❦
Lâm Trí cầm theo danh mục quà tặng đi tới.
"Cha, những người này ra tay thật hào phóng, làm cho con phải hoảng sợ." Có thể thấy được số lượng không nhỏ, Lâm Trí là người không thiếu tiền, trên phương diện làm ăn thì cha cậu cũng kiếm rất nhiều, nên cậu cũng đã thấy qua. Nhưng những người danh tiếng hôm nay đến đây, cũng đã khiến hôn lễ trở nên long trọng vẻ vang hơn, không ngờ mỗi người còn tặng bao lì xì lớn như vậy. ⓛDiễnđànⓞLêquýⓥĐônⓔ
Cha của cậu không nói gì, có lẽ là không biết nói gì. Lâm Trí cũng im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, nét mặt hai cha con đều giống nhau.
"Cha, có một số việc nhìn bề ngoài rất yên lặng, nhưng chưa chắc đã thế. Lần này Vũ Hạm mất tích, khẳng định là có liên quan tới chuyện hôm nay, người tới đều nói là bạn bè của cô ấy, nhưng tại sao? Hơn nữa còn ra tay hào phóng như vậy."
"A Trí, con nghĩ quá nhiều, không còn sớm nữa, mau đưa Vũ Hạm trở về nghỉ ngơi đi! Ngày mai còn có nhiều việc." Lâm Đông an ủi con trai.
"Cha, con biết rồi, cha cũng về sớm một chút."
Lâm Trí và Vũ Hạm đi tiễn tất cả bạn bè và người thân xong, cậu liền đưa Vũ Hàm về nhà trước.
Vũ Hạm đi tới nhà mới có chút không quen, Lâm Trí liền dắt tay cô.
"Vũ Hạm, tôi dẫn em đi xem tổ ấm của cúng ta một chút." Bọn họ liền đi lên lầu hai.
"Nhìn xem, thích không?" Lâm Trí dịu dàng nói.
"Ừ, rất thích." Nhìn nét mặt Vũ Hạm cũng biết là cô rất hài lòng. Vĩ cái phòng tân hôn này là Lâm Trí đã tốn rất nhiều tâm tư, chính là vì muốn cô vui vẻ, cuối cùng cũng không có phí công sức. Cậu kéo Vũ Hạm ngồi xuống, mình thì đứng ở trước mặt cô nói:
"Cám ơn em đã gả cho tôi...tôi sẽ dùng cả đời yêu em."
Quan Vũ Hạm nhìn người đàn ông trước mắt, đã từng ngang ngược vô lễ, thì lúc này lại thâm tình bao nhiêu, khiến cô đã bị rung động. Bọn họ bốn mắt nhìn nhau, trong mắt chỉ có đối phương.
Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.