ÔNG XÃ NGỐC NGHẾCH RẤT ĐIÊN CUỒNG
Chương 16: Ba mươi năm trước, bọn họ yêu nhau
Nhà họ Lâm.
"Cái gì? Kết hôn -- con đang nói đùa sao? Con định kết hôn với ai?" Lâm Đông cũng phản ứng giống cha của Quan Vũ Hạm.
"Con muốn kết hôn với Quan Vũ Hạm" Lâm Trí vui mừng nói.
"Thằng nhóc chết tiệt, con muốn nói giỡn sao? Con bé còn lớn hơn con những năm tuổi đó!"
"Cha, con biết rõ, nhưng con cũng nghiêm túc, không phải nói giỡn."
"Con trai, ta ủng hộ con, mau hẹn thời gian để hai bên gặp mặt. Còn ba con ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn do ta quyết định" Mẹ Lâm thật sự vui mừng, cuối cùng cũng đợi được đến ngày này.
Chủ nhật, tại khách sạn.
Vợ chồng Lâm Đông ở trong phòng đơn ngồi chờ thông gia tương lai, Lâm Trí thì đứng chờ ở cửa.
"Vũ Hạm, ở đây, bác trai, bác gái mạnh khỏe, chúng ta vào thôi, ba mẹ con đang chờ ở trong." Lâm Trí dẫn đường, còn bọn họ dùng ánh mắt trao đổi ở phía sau, ý là rất hài lòng đối với người con rể tương lai.
"Cha, mẹ, đây là bác trai, bác gái, đây là Vũ Hạm."
"Hoan nghênh hoan nghênh, mời ngồi." Tầm mắt Lâm Đông dừng lại ở. . . . . bà, đúng, đúng là bà ấy, không ngờ đời này còn có thể nhìn thấy bà ấy.
Những người khác đang vì đôi bên mà vui mừng, ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn không có ai chú ý tới Lâm Đông khác thường.
"Thật xin lỗi, tôi đi toilet một chút." Mẹ Vũ Hạm đứng dậy nói.
"Mẹ, có muốn con đi cùng không."
"Không cần" nói xong liền đi ra ngoài. Thật ra thì bà không muốn đi toilet, chỉ là -- đã nhiều năm không thấy, không ngờ lại ở đây. . . . . . Gặp được ông ấy, lấy tay đè lại trái tim xúc động, để ình có thể giữ vững bình tĩnh, điều chỉnh tâm trạng tốt, rồi đi ra khỏi toilet.
Hai bên gia đình đều vui vẻ ăn xong bữa cơm này, cũng nhất trí quyết định hôn sự của bọn nhỏ vào mùng sáu tháng sau.
Lâm Đông về đến nhà nói: "Hai người đi nghỉ ngơi đi, tôi còn có chút tài liệu phải xem qua." Tất cả mọi người đều đắm chìm trong trong hạnh phúc, không ai chú ý tới sự khác thường của Lâm Đông. Đi vào ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn thư phòng, mở khóa két sắt, lấy ra một tấm hình được đặt ở dưới.
"Linh Tuệ, nhiều năm qua bà đã đi đâu? Có sống tốt không? Ba mươi năm không gặp, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy bà trong hoàn cảnh này, chẳng lẽ là ông trời biết tôi luôn luôn tìm bà, cho nên cố ý an bài con gái của bà có duyên với con trai tôi, muốn chúng ta quên đi mối tình duyên đó." Lâm Đông nhìn tấm hình đau khổ, bọn họ đã từng yêu nhau bao nhiêu, thế nhưng lại không có duyên đến với nhau, hôm nay bọn nhỏ gắn kết, có lẽ là trời uốn bù đắp cho lỗi lầm của ông. Thật ra thì người phụ nữ trong hình tên là Lý Linh Tuệ, chính là mẹ của Quan Vũ Hạm, bà đã từng là mối tình đầu của Lâm Dông, cả hai đều rất yêu đối phương.
"Mẹ, hôm nay mẹ không thoải mái sao?" Vũ Hạm ghé vào lưng mẹ hỏi.
"Đứa nhỏ ngốc, mẹ vì nghĩ đến việc con phải rời khỏi chúng ta, cho nên có chút không muốn. Cũng đã khuya lắm rồi mau đi ngủ đi." Vũ Hạm trở về phòng nghỉ ngơi. Mẹ của cô rơi vào trầm tư: nếu như năm đó không phải vì cha ông không muốn có cuộc hôn nhân này, thì có lẽ bà đã cùng Lâm Đông kết hôn. Cũng sẽ không để lại tiếc nuối bây giờ. Đã từng đau lòng nên kết thúc, cho nên hãy để bọn nhỏ kéo dài mốt tình.
Tất cả mọi người trong tập đoàn đều biết con trai của chủ tịch tập đoàn Lâm thị muốn kết hôn, cô dâu lại là【 kim bài gái ế 】, đây chính là danh hiệu mà nữ đồng nghiệp trong công ty đặt cho Quan Vũ Hạm, còn tất cả đàn ông đều gọi Quan Vũ Hạm là 【 kim bài Thánh nữ 】. Nhưng những điều này cũng không quan trọng gì đối với Quan Vũ Hạm.
"Vinh Hi, gần đây anh đang bận rộn gì vậy, lúc nào cũng không thấy anh đâu? Sắc mặt của anh cũng không tốt lắm, phải nghỉ ngơi nhiều." Quan Vũ Hạm rất quan tâm tới Hàn Vinh Hi, nhưng không biết làm thế ๖ۣۜTiểuMèoHoang๖ۣۜDiễnđàn๖ۣۜLêquý๖ۣۜĐôn nào cho phải.
"À!! Chỉ là bận bịu thôi! Vũ Hạm, khi em kết hôn tôi có thể đưa đón em đi được không?" Hàn Vinh Hi hỏi.
"Nếu như anh bằng lòng, đương nhiên là được vô cùng vinh vạnh." Quan Vũ Hạm rất vui vẻ, bạn học cũ có thể suy nghĩ như vậy, cô cũng yên tâm.
Thứ Tư, 10 tháng 6, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.