-------------------------------------------------------------------------------------------------------- -----------------------------------------------------------------------------

Trung Tâm Đào Tạo Tiếng Anh NewLight

Trung tâm đầu tiên của Việt Nam áp dụng chương trình giảng dạy mới , hiệu quả nhất và đang được sử dụng nhiều nhất tại Mĩ hiện nay

Biết Ngoại Ngữ Là Cơ Hội Tốt Để Xin Việc

Giỏi tiếng anh có thể giúp bạn kiếm được những công việc tốt , mức lương cao tại những công ty nước ngoài

Tự Tin Giao Tiếp Với Bạn Bè , Đồng Nghiệp

Thú vị biết mấy khi mình có thể nói chuyện với bạn bè , người thân ở nước ngoài bằng tiếng anh một cách tự nhiên

Tiếng Anh Giúp Thay Đổi Cuộc Sống

Biết tiếng anh giúp ta cảm thấy tự tin hơn , vui vẻ hơn dẫn đến cuộc sống quanh ta muôn màu muôn sắc

Du Học Dễ Dàng Hơn

Xóa đi rào cản về ngôn ngữ , giúp bạn đi du học dễ dàng tiếp thu kiến thức và hội nhập

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 16

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 16

“ Đài Bắc? Mẹ mình từng nói chú Lục cũng ở Đài Bắc, vậy mình cũng có thể đi Đài Bắc không? Mình muốn đi tìm chú Lục.” Hạo Hạo muốn đi Đài Bắc, bé cũng muốn đi.
“ Được, chúng ta cùng đi Đài Bắc, chỉ là chuyện này không thể nói với người khác, biết không?”
“ Mình sẽ không nói với người khác.”
Bà Lộ nghe, sau đó cười.” Bà cũng sẽ không nói với người khác.”
Mười một giờ trưa thứ bảy, Tả Tử Quân lái xe máy từ trên trấn về, cô dừng xe trong sân rồi đi đến nhà Á Vi sát vách đón con gái.
Cô vừa đi vừa ngáp, tuần này phải may túi xách hơi nhiều, hầu như mỗi ngày đều chong đèn may, tối hôm qua chỉ ngủ khoảng một tiếng nên hiện giờ cô cực kỳ buồn ngủ. Vừa rồi cô đi đưa túi xách, Lam Lam nói muốn sang nhà Hạo Hạo chơi, cô tính đón Lam Lam về ăn trưa rồi sẽ ngủ bù.
Cô đi vào nhà Á Vi, bà Lộ đang xem tivi ở phòng khách, không thấy Hạo Hạo cùng Lam Lam, cô đi ra sau nhà thì thấy Á Vi đang giặt mền.
“ Tử Quân, em về rồi à.”
Bởi vì bà ngoại đã lớn tuổi, có lúc nửa đêm nghĩ muốn đi vệ sinh lại không dậy kịp, sẽ… Á Vi dọn dẹp hồi lâu, mền cùng khăn trải giường đều lấy ra giặt sạch.
“ Á Vi, xin lỗi, bởi vì chị Thanh Vân lôi kéo ta trò chuyện nên giờ mới về được, Hạo Hạo và Lam Lam đâu?” Cô đi cũng đã gần một giờ đồng hồ.
Cao Á Vi ngẩn ra.” Hai đứa nó không phải đang chơi ở sân trước hay sao?”
“ Nhưng ngoài sân không có ai.”
“ Sao có thể, chị rõ ràng thấy bọn nó đang chơi dồn đất, còn đặc biệt dặn dò không thể chạy đi chơi, phải ngoan ngoãn đợi em trở về.” Cô bỏ công việc trên tay xuống, đi vào nhà lớn tiếng gọi.” Hạo Hạo, Lam Lam, các con ở đâu?”
“ Hạo Hạo, Lam Lam!” Tả Tử Quân cũng gọi hai đứa bé.
Trong nhà trừ âm thanh tiếng tivi thì không có tiếng đáp lại của bọn trẻ, điều này làm hai người mẹ không khỏi khẩn trương, sẽ không phải chạy đi chơi thật chứ! Cao Á Vi chạy lên lầu xem bọn nhỏ có trốn hay không, còn Tả Tử Quân chạy về nhà xem.
Cao Á Vi tìm mọi ngóc ngách trong mỗi gian phòng, liều chết vội vàng tìm bọn nhỏ nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Lúc này nhìn thấy Tả Tử Quân nôn nóng chạy đến liền hỏi.” Tử Quân, như thế nào, cũng không có ở nhà em sao?”
“ Đúng, còn nữa, túi xách mà Lam Lam thích nhất mỗi khi ra ngoài cũng không thấy, hai đứa bé kia nhất định đã lén đi đâu, nếu không Lam Lam sẽ không đem theo túi xách.” Thấy túi xách con gái thích nhất biến mất, Tả Tử Quân khẩn trương đến toàn thân run rẩy.
“ Trước hết em đừng khẩn trương như vậy, Hạo Hạo nếu muốn đi đâu nhất định sẽ nói trước với chị một tiếng, có lẽ bọn chúng chạy đến đâu chơi rồi, chúng ta chia nhau đi tìm đi.”
“ Vâng.”
Trong lúc các cô vội vã muốn ra ngoài tìm hai đứa bé thì bà Lộ đi tới.” Các con không cần tìm Hạo Hạo và Lam Lam, không tìm được đâu.”
“ Bà Lộ, bà nói vậy là sao?” Tả Tử Quân khẩn trương nắm tay bà Lộ hỏi.
“ Đúng vậy, bà ngoại, bà nói rõ ràng một chút, chẳng lẽ bà biết bọn chúng đi đâu sao?” Bà ngoại trí nhớ lúc tốt lúc xấu, Cao Á Vi không xác định được bà ngoại có thật sự biết bọn nhỏ đi đâu hay không.
“ Hạo Hạo nói muốn đi Đài Bắc tìm cha nó, cho nên bọn chúng đi Đài Bắc rồi.” Bà Lộ chỉ vào điện thoại trên tay.” Đây không phải là số điện thoại taxi sao? Bà giúp bọn nó gọi taxi, bọn nó ngồi xe đến Đài Bắc rồi.”
Cao Á Vi không dám tin nhìn số trên điện thoại, mỗi lần mang bà ngoại đi bệnh viện, cô đều gọi taxi xin bọn họ đưa xe đến đây, không ngờ hiện giờ trở thành bà ngoại gọi xe để hai đứa bé trốn đến Đài Bắc.
Tả Tử Quân sợ đến chân muốn đứng không vững nữa.” Bà Lộ, bà nói thật sao?”
“ Thật, bà Lộ sẽ không gạt người, bọn nó đi Đài Bắc rồi.” Bà nói từng câu từng chữ rõ ràng.
“ Tử Quân, chị sẽ gọi điện thoại đến trạm xe xác minh.”
Cao Á Vi gọi điện thoại đến trạm xe hỏi thăm họ có phái xe đến đây không, theo ghi chép thì khoảng bốn mươi phút trước có một chiếc xe đến. Cô hỏi số điện thoại của tài xế, kết quả số điện thoại của tài xế bị hư, mà điện thoại vô tuyến trên xe cũng có vấn đề, mấy ngày trước đã đem đi sửa, nói chung là hiện giờ không có cách nào liên lạc gọi hắn lái xe trở về.
Cúp điện thoại, Cao Á Vi vừa lo vừa giận.” Hạo Hạo sao lại muốn đi Đài Bắc tìm cha nó, còn mang Lam Lam theo. Tử Quân, thật xin lỗi, chị thật sự không biết Hạo Hạo sẽ làm như vậy.”
“ Á Vi, chị đừng nói xin lỗi, em nghĩ là do Lam Lam muốn đi theo.” Mặc dù cô nói năng tỉnh táo nhưng trong lòng đã sớm hoảng hốt.
Bọn chúng một đứa bảy tuổi, một đứa bốn tuổi, tài xế muốn chở người đi sao không xem xét một chút, coi như bọn chúng bình an đến Đài Bắc, Hạo Hạo biết đi đâu tìm cha nó, có thể gặp phải người xấu hay không… Hiện giờ nên làm gì mới được đây?
“ Em sẽ đến Đài Bắc tìm bọn nhỏ.” Tả Tử Quân không chút nào yên tâm, cô nhất định phải thấy Lam Lam bình an.
“ Trước hết chờ một chút, để chị gọi điện cho chồng cũ chị, nếu Hạo Hạo đi tìm hắn, ta sẽ nói để cho bọn nó ngồi xe trở về.”
Cao Á Vi gọi điện thoại cho chồng cũ báo Hạo Hạo đang lên Đài Bắc tìm hắn, sao đoán được hai người lại cãi nhau trong điện thoại, cuối cùng cô bỏ lại lời nói bảo chồng trước nếu thấy đứa bé thì gọi điện báo cho cô, nói xong, cô tức giận đến muốn vứt điện thoại đi.
Theo như lời trạm taxi thì từ Nam Đầu đến Đài Bắc mất khoảng hai giờ. Nếu có thể gọi điện thoại được cho tài xế thì bọn họ sẽ bảo tài xế chở bọn nhỏ trở lại.
Mặc dù trong lòng Tả Tử Quân rất lo lắng, nhưng bây giờ họ chỉ có thể đợi điện thoại.
Nhận được điện thoại của mẹ bảo dẫn “ bạn gái” về nhà ăn trưa, không biết trong lòng mẹ anh lại tính toán chuyện gì nữa. Lục Thừa Diệp mặc dù cảm thấy không kiên nhẫn nhưng chỉ có thể đồng ý.
Năm đó anh không để ý đến sự phản đối của cha mẹ, cố ý cùng Tử Khiết kết hôn rồi dọn đến khu nhà cao cấp mà anh đã mua. Sau đó hai người ở riêng, anh đem nhà ở để lại cho vợ, còn bản thân thì tìm mua một căn nhà nhỏ sống một mình.

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 15

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 15

Anh không biết mình có thể nói gì, nghe nói thân là con trai độc nhất thường bị mẹ quản lý rất chặt, xem ra là thật. Anh biết mẹ lo lắng cho anh, nhưng căn bản là không cần thiết, anh cũng không phải con nít, anh biết mình đang làm gì.
Con trai không nói lời nào, Trương Ngọc Tuyết đành tự mình nói.” Tối hôm qua sao con không đến buổi gặp mặt? Con làm mẹ thấy thật có lỗi với cô gái kia.”
“ Mẹ, con không phải đã nói là không đi, nói mẹ hủy rồi hay sao?”
“ Mẹ cũng đã nói không hủy mà.” Thái độ của bà rất kiên trì. Bà rất sợ con trai lại gặp phải một nàng dâu Hoa Hồ Điệp thứ hai, Lục gia không thể mất thể diện lần nữa.
“ Mẹ, chuyện của con để con tự giải quyết, có được không?” Anh cũng không muốn vì chuyện này mà xung đột cùng mẹ.
“ Chuyện của con mẹ đều để con tự làm chủ, chỉ có chuyện hôn nhân này con nghe lời mẹ được không? Con là con mẹ, chẳng lẽ mẹ lại đi hại con?” Cưới vợ hay là muốn cưới môn đăng hộ đối.” Mẹ nói với con, mẹ đã đổi thời gian gặp mặt với cô gái kia, chính là bảy giờ tối nay, lần này, con không thể lại làm mẹ mất thể diện, biết không?”
“ Mẹ?”
“ Thừa Diệp, mẹ sẽ cùng cô gái kia chờ con tại phòng ăn, con không đến thì mẹ sẽ không rời đi, con nghe rõ chưa?” Nói xong lời muốn nói, Trương Ngọc Tuyết không đợi con trai trả lời lập tức cúp điện thoại.
Xem ra lần này mẹ nhất định muốn anh đến, cũng tốt, tự mình trực tiếp cự tuyệt, nếu lại không đi thì mẹ anh cũng suốt ngày gọi điện thoại nhắc đi nhắc lại, chỉ cần cự tuyệt mấy lần, anh tin tưởng mẹ anh sẽ phải bỏ qua.
Bảy giờ tối, Lục Thừa Diệp đến phòng ăn, đi theo phục vụ vào phòng mẹ anh đã đặt trước, không ngờ mẹ và cô gái kia đều đã đến, nhìn thấy đối tượng xem mắt, anh rất kinh ngạc.
Đường Bái Gia là cô gái anh quen cũng đã mười năm.
“ Chào, Lục Thừa Diệp, đã lâu không gặp.” Cô rất tự nhiên cùng “ bạn trai cũ” chào hỏi. Cô gái đáng yêu trước mắt này hiện nay đã làm quản lý của một công ty.
Anh ngồi xuống.” Tại sao em lại ở đây?”
“ Em đói rồi, bụng kêu ọt…ọt…ọt… nãy giờ, trước tiên gọi đồ ăn trước được không?” Đường Bái Gia lúc ở đại học đã từng là người mẫu, vóc người rất hoàn mỹ.
“ Được.”
Đang lúc bọn họ chuẩn bị gọi món thì Trương Ngọc Tuyết đứng lên.” Mẹ nghĩ các con có rất nhiều lời phải nói, mẹ không ở đây làm kỳ đà cản mũi hai đứa, hai người trẻ tuổi các con hàn huyên đi, mẹ về trước đây.”
“ Bác gái, bác ăn tối xong rồi đã về!”
“ Không được, bác trai còn đang đợi bác về ăn tối, bác đi trước.”
Trương Ngọc Tuyết vốn tính đợi con trai đến liền rời đi, cô làm mẹ cũng hiểu rõ tính con trai, sau khi kết thúc cuộc gọi chiều nay, bà liền đoán con trai sẽ đến. Mặc kệ anh cảm thấy bà phiền, nghĩ muốn qua loa với bà hoặc muốn trực tiếp cự tuyệt cũng tốt, chỉ cần anh nguyện ý xuất hiện, bà ít nhất cũng coi như thành công bước đầu rồi.
Con trai vẫn nói không muốn xem mắt làm bà rất bực mình. Nếu anh không thích những người phụ nữ khác thì bà tìm người anh từng thích đến xem mắt. Bái Gia là bạn gái trước của con trai, gia thế rất tốt, đủ tư cách làm dâu Lục gia, quan trọng nhất là, con trai sau khi nhìn thấy Bái Gia không tức giận cũng không cự tuyệt, còn ngồi xuống làm bà giống như đã uống được viên thuốc an thần.
Sau khi mẹ rời đi, hai người tiếp tục dùng bữa tối, Lục Thừa Diệp hỏi lần nữa.” Đường Bái Gia, sao em lại xuất hiện ở đây?”
“ Vì bác gái gọi điện cho em, nên em liền đến thôi.” Cô cười cười trả lời.
“ Em biết mẹ anh gọi em đến làm gì không?”
“ Tất nhiên là biết, bác gái gọi em đến xem mắt với anh.”
“ Em đồng ý?”
Cô gật đầu một cái.” Nói thật cho anh biết cũng tốt, em cũng bị người nhà ép đi xem mắt, thật là, mới ba mươi mốt tuổi, sao lại bức em đến độ phiền muốn chết, em nghĩ anh cũng giống như vậy nhỉ!” Từ bác gái, cô biết không ít chuyện về Lục Thừa Diệp.” Chúng ta có thể nói là cùng chung cảnh ngộ, anh nói, chúng ta có nên dứt khoát kết hôn cùng nhau luôn hay không.”
“ Đừng làm bậy.” Lục Thừa Diệp không thèm để ý đến cô, bởi vì anh biết cô đến là để náo loạn.
Anh biết Đường Bái Gia khi học đại học ở Mỹ, cô là học muội của anh, bởi vì cùng đến từ Đài Loan, hơn nữa cá tính cô lại hoạt bát nên hai người rất nhanh quen thuộc. Mặc dù có mấy lần đơn độc hẹn hò nhưng rất nhanh phát hiện đối phương không phải là một nửa của mình, cho nên liền trở thành bạn bè. Chỉ là quan hệ của hai người bị truyền về Đài Loan, trưởng bối hai nhà đều cho rằng hai người đang quen nhau.
Sau khi trở về Đài Loan, hai người bọn họ cũng không liên lạc nữa, chỉ là thỉnh thoảng ở các bữa tiệc lớn hay party bạn bè sẽ gặp mặt. Nhưng sau này Bái Gia cùng bạn tốt Uy Nguyên của anh quen biết. Uy Nguyên là con một gia đình thương nhân nhỏ, dựa vào ánh mắt mà đầu tư tốt kiếm được không ít tiền, bọn họ lui tới nhiều năm, một lần bàn đến hôn nhân, chỉ là hai năm trước lại chia tay, Uy Nguyên cũng rời Đài Loan đi.
“ Bái Gia, em đến đây chẳng lẽ lại muốn hỏi anh Uy Nguyên ở đâu sao?” Nhớ đến lúc Uy Nguyên rời Đài Loan thì Bái Gia gần như ngày nào cũng gọi điện thoại hỏi anh tung tích của Uy Nguyên.
“ Anh nghĩ em là hoa si sao? Bị người ta đá mà còn nhớ người ta, em đã sớm quên anh ta rồi.” Đường Bái Gia không chút cố kỵ hình tượng, há miệng nhanh chóng ăn.
Nếu như cô thật có thể quên, đối với cô sẽ tốt hơn.
“ Nếu quên rồi thì tìm một người đàn ông tốt, nghiêm túc cùng đối phương lui tới.” Đó cũng là hi vọng của Uy Nguyên.
“ Em mới tìm được một người đàn ông tốt rồi, anh thay em hỏi một chút hắn có muốn cùng em lui tới không?” Nhìn vẻ mặt anh cứng ngắc, cô không nhịn được cười to.” Ha ha ha, vẻ mặt anh thật thú vị.”
Anh vốn muốn đến giải quyết phiền phức, nhưng giờ phút này anh cảm giác hình như mình trêu chọc phiền toái rồi.
“ Anh đó, khi ăn không cần vẻ mặt nặng nề như thế được không? Sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị của em.” Đường Bái Gia ngoài miệng thì nói vậy, nhưng ăn thì không ít.” Chẳng qua em muốn nói cùng anh lui tới là nghiêm túc, chúng ta làm “ người yêu giả” đi, ít nhất trong thời gian ngắn không cần ngày ngày bị bắt đi xem mắt là được.”
Bốn giờ rưỡi chiều, Lam Lam xuống xe vào nhà dì Á Vi. Sau khi từ nhà trẻ Thiên Tông về, bé đều đến nhà dì Á Vi chờ mẹ tan việc.
Bé nhìn thấy Hạo Hạo đứng trên cỏ, bà đang ngồi bên cạnh. Bé đi tới, lại phát hiện Hạo Hạo đang khóc.” Hạo Hạo, cậu làm sao vậy, bị dì Á Vi mắng sao?”
“ Không phải.” Hạo Hạo lau nước mắt.
“ Vậy sao cậu khóc?”
“ Nghe nói cha mình muốn cùng người khác kết hôn, về sau có thể sẽ không đến thăm mình nữa, cho nên mình không muốn cha kết hôn.” Đây là mẹ cùng cha nói điện thoại thì cậu nghe lén được.
“ Vậy phải làm sao?” Lam Lam hỏi.
“ Mình muốn đến Đài Bắc tìm cha, xin cha không kết hôn cùng người khác.”

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 11

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 11

“ Tử Quân, có phải đến bây giờ em vẫn còn yêu cha của Lam Lam không? Thành thật mà nói, chị thật sự tò mò cha Lam Lam là người như thế nào mà làm cho em không thèm liếc mắt đến người đàn ông khác.”
Tả Tử Quân dừng động tác trên tay.” Thật ra chị cũng từng gặp cha của Lam Lam rồi.”
“ Chị đã gặp?” Cô khó nén kinh ngạc.” Là ai?”
Cô nhìn bà Lô bên cạnh, sau khi chắc chắn bà không hiểu họ đang nói gì liền không cố kỵ nói ra, nhưng vẫn hơi hạ giọng một chút.” Chính là Lục Thừa Diệp.”
“ Cái gì, anh ta không phải là anh rể của em hay sao?” Cô nhớ Tả Tử Quân có một người chị sanh đôi, chỉ là nhiều năm rồi không liên lạc, không ngờ lần này nghe tin lại là tin xấu như thế.
“ Em cũng không biết phải giải thích thế nào, nói chung là rất phức tạp, khi nào rảnh em sẽ kể cho chị nghe.” Đối với cô, cha của Lam Lam là một bí mật không thể nói, tại sao giờ cô lại nói cho Á Vi nghe? Mọi chuyện đều có nguyên nhân, lần trước cô mang con gái đến Bắc Thượng thăm viếng chị gái, nghĩ đến việc chị cô còn trẻ như vậy mà đã ra đi liền cảm thấy đau đớn. Nghĩ đến một ngày cô cũng đột nhiên ra đi như thế, như vậy phải có ít nhất một người biết cha Lam Lam là ai, nên cô mới nói cho Á Vi biết bí mật này. Nếu như cô có thể sống đến khi con gái kết hôn thì việc này sẽ trở một bí mật mãi mãi.
Năm đó, hơn hai tháng sau khi trở về từ biệt thự, chị cô cùng Lục Thừa Diệp kết hôn. Cô cảm thấy vui mừng thay cho chị cô. Khi chị cô cùng Lục Thừa Diệp đến châu Âu hưởng tuần trăng mật thì em trai cô vì viêm phổi mà qua đời. Hai ngày sau, mẹ cô cũng đi theo. Ngay lúc đó, cô bị đả kích rất lớn, chị Lộ Nhi liền đến giúp đỡ xử lý hậu sự, nhưng chị bảo nên chờ chị cô trở về mới báo việc mẹ và em cô qua đời.
Sau khi mẹ và em cô mất, cuộc sống của cô cũng mất đi phương hướng. Mấy ngày sau, cô thường xuyên buồn nôn. Lúc bắt đầu, cô chỉ nghĩ do mình quá nhớ người thân nên ảnh hưởng đến sinh lý. Nhưng đến khi ngay cả ăn hoặc nghe mùi thức ăn cũng khiến cô muốn nôn nên mới phải đến bệnh viện kiểm tra, ai ngờ lại phát hiện mình mang thai.
Cô coi con mình là bảo bối ông trời tặng cô, để cho cô có phương hướng cho cuộc sống mới. Đương nhiên cô cũng biết sự tồn tại của đứa bé sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của chị cô và anh rể. Vì vậy, cô nói với chị cô về sau đường ai nấy đi, không cần phải liên lạc nữa, sau đó cô mang theo “ bí mật” rời đi.
Cao Á Vi biết Tả Tử Quân không biết phải nói sao, cha Lam Lam lại là anh rể của mình, vừa nghĩ đến đã thấy phức tạp. Vì vậy cô cầm vỉ bánh vừa nướng xong đưa cho Tả Tử Quân.” Những chuyện cực khổ đó đã qua, chuyện phức tạp như vậy không cần suy nghĩ nhiều, không phải muốn ăn vụng một miếng bánh hay sao, cầm đi.”
Cô nhận lấy bánh.” Cám ơn.”
“ Không cần khách sáo.”
Đột nhiên Cao Á Vi nhìn thấy bà ngoại lại đang ăn lung tung cái gì đó, lần này lại là con trai màu sắc rực rỡ làm bằng đất sét, cô liền chạy đến giành lấy.” Bà ngoại, cái này không thể ăn, nếu ăn bà sẽ bị đau bụng nữa đó.”
“ Cái này là đất sét, không thể ăn, bà ăn bánh bích quy này đi.”
“ Uhm.”
Cũng trong lúc đó, trong nhà trẻ, Tả Dạ Lam bĩu môi, gương mặt không vui.
Thứ bảy này sẽ có hoạt động cha con, bé biết cha các bạn đều sẽ đến, chỉ có bé không có cha, tại sao bé lại không có cha chứ?
Bé không thích không có cha, bé cũng muốn có cha đi cùng.
Sau đó, bé nhớ đến chú Lục, chú Lục so với cha của các bạn còn đẹp trai hơn, bé đã giấu danh thiếp của chú Lục trong túi đeo lưng hình chú gấu nhỏ mà bé thích nhất, bé quyết định sau khi về nhà sẽ lén gọi điện cho chú Lục, nói chú đến nhà trẻ tham gia hoạt động cha con với bé.
Buổi sáng thứ bảy.
“ Lam Lam, uống sữa nhanh lên, nếu không chúng ta sẽ đến trễ đó.”
“ Vâng ạ.” Nói như vậy nhưng miệng nhỏ vẫn tiếp tục uống sữa.
Tả Tử Quân không biết con gái đang mè nheo chuyện gì, trước kia rõ ràng bé uống sữa rất nhanh, sao hôm nay lại như cố ý kéo dài thời gian vậy.” Lam Lam, nhanh lên một chút.”
“ Nhưng thầy Thuyết có nói, con nít ăn gì cũng không được quá nhanh.”
“ Con bây giờ đang uống sữa, không phải đang ăn, hơn nữa cũng còn có chút xíu, con không thể bưng lên uống một cái cạn sạch hay sao? Chúng ta thật sự sẽ trễ đấy.”
“ Chờ thêm một chút nữa thôi.” Lam Lam nói.
Chỉ còn một hớp, chính là bé không chịu uống xong, cô cảm thấy con gái sáng hôm nay có chút kỳ lạ.” Con làm sao vậy, không muốn đi nhà trẻ sao?”
Bé lắc đầu.” Con không phải không muốn đi nhà trẻ.”
“ Nếu không phải, vậy con chờ gì à?”
“ Con muốn chờ…” Lam Lam mím môi, không dám nói ra.
“ Chờ cái gì?” Rốt cuộc là con gái cô muốn chờ cái gì? Thấy bé không nói, Tả Tử Quân cũng có chút mất nhẫn nại rồi.” Tốt lắm, mặc kệ con muốn chờ cái gì, bây giờ chúng ta không đi thì sẽ trễ thật đó, con lập tức uống sữa xong đi.”
“ Vâng.” Nhìn mẹ sắp tức giận, bé chỉ có thể ngoan ngoãn uống xong, sau đó đem chén đặt trên đó.
“ Tốt lắm, chúng ta đi thôi.”
Khi Tả Tử Quân cùng con gái đi ra khỏi nhà, chuẩn bị đến nhà trẻ thì thấy Lục Thừa Diệp từ trên xe bước xuống, gặp anh, cô không khỏi kinh ngạc.
Tại sao anh lại xuất hiện.
Không giống với người mẹ đang sững sờ, Lam Lam nhìn thấy chú Lục liền vui vẻ chạy đến, hưng phấn mở cửa ra.
“ Chú Lục, chú đến rồi!”
Anh một tay ôm lấy Lam Lam.” Lam Lam, xin lỗi, chú đến trễ phải không?”
“ Không, á… mẹ nói cũng sắp trễ rồi.” Chỉ là nhìn thấy chú Lục thật sự đến, Lam Lam cười đến vui vẻ ôm chầm lấy anh.
Nghe con gái cùng Lục Thừa Diệp nói chuyện, Tả Tử Quân nghi hoặc không dứt, đi lên phía trước hỏi.” Anh Lục, xảy ra chuyện gì sao? Sao anh lại đến đây?”
Cô cho rằng lần trước đã là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ rồi.

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 10

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 10

“ Nếu như có ngày chúng ta kết hôn, em chỉ nói nếu như, như vậy em hi vọng tương lai nếu anh không còn yêu em thì cũng không được vứt bỏ em, được không?” Vừa nói xong, cô đã cảm thấy yêu cầu của mình hình như rất quá đáng, vì vậy lập tức nói lại.” Xin lỗi, em chỉ là thuận miệng nói một chút, anh không cần phải để ý đâu.”
Lục Thừa Diệp nhướng mi, đặt cô ngồi trên đùi anh, suy nghĩ đến chuyện cô vừa đề cập.” Tại sao lại nói đến chuyện kết hôn?”
“ Em không phải mới nói là chỉ thuận miệng hỏi một chút rồi hay sao, anh không cần để ý.” Không chỉ đề tài cuộc nói chuyện lúng túng, hai người giờ phút này đều trần như nhộng dính chặt vào nhau làm cô cảm thấy không tự nhiên, vì vậy cô muốn đứng dậy mặc quần áo.
Nhưng anh không để cho cô đứng dậy, cô chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp tục ngồi trên đùi anh.
“ Nếu đã hỏi, chẳng lẽ em lại không muốn nghe câu trả lời của anh sao?”
Cô nín thở chờ câu trả lời của anh, anh có đồng ý không?
“ Anh đồng ý.” Anh vẻ mặt kiên định trầm ổn.
Cô kinh ngạc.” Anh thật sự đồng ý?”
Anh dùng giọng nói nghiêm túc hơn lặp lại lần nữa.” Anh đồng ý với em, nếu tương lai chúng ta thật sự kết hôn, trừ phi chính em rời đi, nếu không anh tuyệt đối không vứt bỏ em.” ( Chân Lãng: tại câu này mà anh phải dính chặt cô chị hoy đây…)
Đây là lần đầu tiên anh cam kết với một người phụ nữ, anh không biết sau này bọn họ có thể kết hôn hay không, nhưng khi nhìn cô, anh thật sự rất muốn đồng ý. Anh thậm chí nghĩ rằng nếu cô hi vọng về sau dù hai người có kết hôn hay không, anh đều không được vứt bỏ cô, anh cũng sẽ gật đầu đồng ý.
Từ buổi tối hôm qua cùng đi đến biệt thự, cô làm món mỳ Ý cho anh, bọn họ ăn chung bữa tối, tâm tình anh liền cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Sau khi cô dùng lời lẽ để khích lệ anh giúp áp lực trong lòng anh giảm đi không ít, dĩ nhiên còn có việc cô dựa vào người anh, đem hết mọi thứ trao cho anh không giữ lại chút gì, anh cảm nhận được tâm ý của cô, mà anh cũng có cảm giác thích ở cùng một chỗ với cô.
Lúc cô từ trong phòng đi ra, nhìn cô ngồi bên cạnh ăn sandwich do chính tay anh làm vì cô, trong lòng anh không khỏi có chút thỏa mãn. Anh nghĩ về sau muốn cùng cô đi du lịch nhiều hơn, cùng cô ở chung một chỗ để tâm tình được thoải mái hơn. Hiện giờ bọn họ vẫn có cơ hội ở cùng nhau, anh nghĩ còn dư lại một ngày rưỡi nghỉ phép cũng phải ở cùng cô. Anh cũng từng có vài người bạn gái nhưng chưa có ai làm anh muốn ở bên như vậy, anh muốn cô làm bạn bên cạnh anh.
Ôm cô, anh bắt đầu hôn xuống, cảm giác còn ngọt hơn mật, hai người cũng càng ngày càng hòa hợp, sau một ngày rưỡi, bọn họ hoàn toàn “ dính” chung một chỗ, không bước ra khỏi phòng. Nhớ đến việc cô đề cập đến chuyện kết hôn, anh bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.
“ Hạo Hạo, qua nhà bạn học chơi không được về muộn đó, biết không?”
“ Vâng.”
Cao Á Vi đứng dậy đến phòng bếp cầm thứ gì đó, không quên dặn dò con trai về nhà sớm, sau đó cầm vỉ nướng đi vào phòng khách.
“ Tử Quân, cám ơn em đã giúp chị làm bánh bích quy.”
“ Không cần khách sáo như vậy.” Gần trưa, toàn bộ điện đều bị chập phải mời công nhân đến sửa, ông chủ cô liền đình công nửa ngày. Tranh thủ nửa ngày rãnh rỗi này, cô chạy tới giúp Á Vi làm bánh.” Chỉ là chờ chút nữa nướng xong, em muốn ăn vụng một miếng.”
“ Không thành vấn đề.” Cao Á Vi rất dứt khoát đồng ý.
Cô vốn có một tiệm ăn nhỏ trên trấn, nhưng bà ngoại bị chẩn đoán là mất trí nhớ. Vì chăm sóc bà nên cô chuyển nhượng cửa hàng cho người khác, thay vào đó làm bánh bích quy và bánh mì đem bán lên trên trấn, cuộc sống cũng khá tốt.
Từ nhỏ cô đã được bà ngoại nuôi lớn, sau khi đi học và làm việc tại Bắc Thượng, được bạn bè giới thiệu nên quen biết cha của Hạo Hạo. Hai người quen biết hai năm, ví sự ra đời của Hại Hạo nên kết hôn. Nào ngờ lúc Hạo Hạo được hai tuổi thì cô phát hiện chồng mình có người khác bên ngoài. Cô kiên trì quyết định ly hôn, mang theo Hạo Hạo trở về quê.
Hiện giờ cô và chồng mình vẫn coi nhau là bạn bè, dù sao anh ta cũng là cha của Hạo Hạo, thỉnh thoảng anh ta cũng đến thăm Hạo Hạo vài ngày. Nhung từ khi ổn định với bạn gái hiện giờ, anh ta rất ít khi đến thăm Hạo Hạo nữa.
Cao Á Vi đem vỉ nướng cuối cùng bỏ vào lò, Tả Tử Quân đem bánh đã nướng chín làm lạnh đi, sau đó bỏ vào túi nhỏ.
“ Á Vi, Hạo Hạo vẫn phản đối chuyện chị hẹn hò với ông chủ Trương sao?” Trương Kính Khải gần bốn mươi tuổi, độc thân, là chủ của tiệm bánh mì trên trấn. Hai người đang hẹn hò nhưng Hạo Hạo lại không thích, giống như lo sợ mẹ sẽ bị cướp đi, không thích có cha mới, vẫn phản đối chuyện chú Trương hay đến nhà khiến Cao Á Vi rất đau đầu.
Cao Á Vi than thở.” Tiểu tử kia rất cứng đầu, không biết phải làm gì với nó đây, chị muốn chờ Hạo Hạo lớn hơn chút nữa sẽ nói cho nó biết.”
“ Nhưng ông chủ Trương không phải đã cầu hôn chị rồi sao? Chẳng lẽ chị không đồng ý?” Ông chủ Trương đã chuẩn bị cả nhà mới, ngay cả bà Lộ hay bị mất trí nhớ cũng đồng ý nhận chăm sóc, thật sự là một người đàn ông tốt.
“ Hạo Hạo không thể tiếp nhận, chị cũng không muốn uất ức anh ấy, cho nên hiện tại không phải là thời điểm kết hôn. Thật ra chị từng đề nghị chia tay, lấy điều kiện của anh ấy có thể cưới được một người phụ nữ tốt hơn, nhưng anh ấy nói nguyện ý chờ chị gật đầu gả cho anh ấy, một lớn một nhỏ đều cứng đầu mà.”
“ Xem ra chị thật sự rất phiền lòng.”
“ Đúng vậy, còn em thì sao? Không định độc thân cả đời chứ?” Tử Quân rất xinh đẹp, mặc dù đã có con gái nhưng vẫn có không ít người theo đuổi nhưng đều bị nàng cự tuyệt.
“ Em chỉ muốn chăm sóc Lam Lam thật tốt, có thể nhìn thấy con khỏe mạnh lớn lên, em liền cảm thấy thỏa mãn rồi.”
“ Trước đây chị cũng từng nghĩ như em, không muốn tiếp tục kết hôn nữa, chỉ muốn nuôi con khôn lớn. Nhưng từ khi biết Kính Khải, chị phát hiện trên đời này thật ra vẫn có người đàn ông tốt. Thân là chị em tốt, chị vẫn muốn khuyên em mấy câu, về sau nếu tình yêu đến không nên lập tức cự tuyệt, cho đối phương cũng là cho chính mình một cơ hội, hiểu không?”
“ Em chỉ muốn Lam Lam là đủ rồi.”

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 9

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 9

Cảm nhận được người phía dưới khẽ run, đôi tay nhỏ bé cũng không dám đụng chạm thân thể anh mà chỉ ra sức nắm chặt ga giường, phản ứng của cô tựa như lần đầu tiên ân ái, thật ra thì cô cũng không cần phải làm như vậy.
Chuyện nam nữ ân ái đối với anh quan trọng nhất là cảm giác, có phải xử nữ hay không cũng không quan trọng, dù sao cũng đã 20 tuổi rồi, từng có tình yêu nam nữ là chuyện rất bình thường. Anh chỉ có thể nói, cô “ diễn” không tệ, từ sau khi hai người không còn mảnh vải che thân, cô liền ngượng ngùng quay qua một bên không dám nhìn thẳng anh. Lục Thừa Diệp nhìn khuôn mặt đang ngượng ngùng đến đỏ bừng kia, thật sự rất đáng yêu. Anh cúi đầu hôn cô, không thể phủ nhận cô làm anh có dục vọng muốn chinh phục, có lẽ là muốn nhìn thử đến cuối cùng sẽ ra sao.
Đôi môi ấm áp nhẹ nhàng hôn lên từng chỗ trên cơ thể cô, sau đó giống như phát hiện cái gì, anh ngừng lại.” Nơi này của em có một nốt ruồi nhỏ.” Anh vuốt ve nốt ruồi nhỏ trên cánh tay phải của cô, dựa theo nhân vật thuần khiết hiện giờ cô đang mang, anh nửa đùa nói.” Đây không phải là thủ cung sa mà cổ nhân hay nói chứ?”
Thấy cô xấu hổ, dáng vẻ kia giống như là bị anh đoán trúng vậy.
“ Thế nào, chẳng lẽ em muốn nói cho anh biết em vẫn là xử nữ, đây thật sự là thủ cung sa sao?”
Đúng vậy, anh đương nhiên cũng chỉ đùa giỡn cô, chỉ là lại lộ ra vẻ mặt nghiêm túc. Gương mặt thủy chung vẫn e lệ đỏ hồng, động tác cũng không lưu loát, có mấy phần giống như là lần đầu tiên.
Lục Thừa Diệp nhiệt tình ôm hôn cô, cho đến khi tiến vào thân thể cô mới thấy cảm giác quá khít khao cùng với bị trở ngại làm anh kinh ngạc nhìn cô, ngoài ý muốn thấy cô khóe mắt đã đẫm nước, anh vừa kinh ngạc lại có chút sửng sốt.
“ Em thật sự là lần đầu tiên?” Không phải diễn?
Cô khẽ cắn môi.” Em không sao.”
Thấy cô cố gắng nhịn đau làm nội tâm anh dâng lên một hồi đau đớn.” Thật xin lỗi.”
“ Ừ.”
“ Anh lẽ ra nên dịu dàng hơn.” Bàn tay dịu dàng vuốt ve mặt cô, cô rõ ràng là ngượng ngùng, tại sao anh lại không phát hiện ra chứ? Là bởi vì trước đó đã có quan niệm như thế về cô? Anh quyết định vứt bỏ mọi chuyện trong quá khứ, từ giờ phút này, anh coi như bắt đầu quen biết cô lần nữa.
……………
Mười giờ sáng hôm sau, Lục Thừa Diệp ngồi trong phòng khách của biệt thự xem phim, nhìn Tả Tử Khiết từ trong phòng bước ra ngoài. Mặc dù không trang điểm nhưng vẫn hồn nhiên động lòng người, anh quay người tắt TV.
“ Em tỉnh rồi? Có đói bụng không, đến đây ăn sandwich đi.” Lục Thừa Diệp nói.
“ Sandwich?” Cô ngồi vào ghế salon, nhìn sandwich được bày trên bàn, ngày hôm qua hình như họ không có mua sandwich.” Anh tự làm à?”
“ Sao lại ngạc nhiên như vậy, em biết nấu ăn, anh đương nhiên cũng phải biết làm sandwich, em ăn trước đi, anh giúp em pha sữa tươi.” Anh đứng lên đi vào phòng bếp, rót chén sữa tươi trở lại phòng khách.
Cô cầm sandwich lên, cám ơn người đàn ông bên cạnh.” Ăn thật ngon, cám ơn anh.”
“ Khách sáo như vậy làm gì, còn nói cảm ơn nữa.” Anh vuốt sợi tóc mềm mại của cô, đuôi tóc có chút ẩm ướt.” Em mới tắm à? Thật là thơm.”
Động tác thân mật cùng lời nói của anh khiến người đang ăn sandwich thiếu chút nữa bị nghẹn, cô vội uống một hớp sữa tươi, mới tiếp tục không yên lòng mà ăn.
“ Nhớ để lại cho anh một ít.”
“ ah? Anh còn chưa ăn điểm tâm sao?”
“ Ăn rồi, chỉ là nhìn em ăn khiến anh muốn ăn nữa.” Kéo sandwich trên tay cô, Lục Thừa Diệp cắn xuống miếng cuối cùng.
Không biết có phải anh cố ý hay không, cô cảm thấy anh không chỉ cắn sandwich mà còn khe khẽ cắn ngón tay cô hại tim cô đập nhanh hơn. Cô muốn rút tay về nhưng lại bị anh giữ chặt, lôi kéo cô ngã về phía sau, thân hình cao lớn thuận thế đè trên người cô.
. . . . . .
Sau khi hoan ái, hai người cùng nhau tựa vào ghế salon nghỉ ngơi. Ghế salon cũng không lớn nên hầu như nửa người cô đều dựa vào anh, anh cũng không nói gì chỉ là ôm chặt cô.
Cô nhìn người đàn ông đang nhắm mắt bên cạnh, anh đã ngủ chưa?
Anh thật sự rất đẹp trai, tính cách cũng dịu dàng, lại còn có thể làm sandwich. Nội tâm lại một hồi rung động, cô nhịn không được vươn tay ra vuốt ve khuôn mặt anh tuấn ấy, thật nhẹ nhàng để không làm anh thức giấc.
“ Sao thế, muốn lần nữa sao?” Lục Thừa Diệp đột nhiên mở mắt, hôn khuôn mặt khả ái của cô, anh căn bản không có ngủ chỉ là đang nghỉ ngơi thôi.
Lời của anh làm mặt cô một lần nữa đỏ bừng, khiến anh nhìn động lòng không dứt.
“ Em thật sự là Tả Tử Khiết mà anh quen biết sao?”
“ Em…”
“ Muốn nói chuyện gì, em không phải luôn muốn nói gì thì nói sao? Đúng rồi, sau khi nghe lời em đến đây thư giãn, tâm tình anh tốt lên rất nhiều, anh muốn tặng em một món quà, em muốn gì nào?” Cô đã là người phụ nữ của anh, anh muốn cưng chiều cô thật nhiều, tặng quà cô thích.
Cô nhìn khuôn mặt anh tuấn mê người phía trước.” Em không muốn bất kỳ quà tặng nào hết, chỉ muốn anh đồng ý với em một chuyện?”
“ Chuyện gì?”

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 8

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 8

“ Bảo mẹ đừng quan tâm? Năm đó ba mẹ đều phản đối con kết hôn cùng Tả Tử Khiết, con lại cố ý cưới cô ta, còn chạy đi công chứng kết hôn. Cuối cùng thì sao, kết hôn mới nửa năm đã dọn ra ở riêng rồi.”
Lục Thừa Diệp cảm thấy có chút cháng váng, là vì công việc quá mệt mỏi sao? Đối với lời trách cứ của mẹ, mấy năm nay anh đã nghe qua không biết bao nhiêu lần. Anh không nói gì, cũng không đổ lỗi cho bất kỳ ai, dù sao năm đó là do chính bản thân anh lựa chọn.
“ Còn nữa, khi con và cô ta ở riêng, nếu con nghe lời mẹ lập tức ly hôn thì mấy năm nay con cũng không phải sống một mình, có lẽ đã sớm tái hôn, hơn nữa chắc cũng đã có đứa bé…”
“ Mẹ, con đã làm việc cả ngày rồi, hiện giờ rất mệt, chuyện này nói sau được không? Con muốn nghỉ ngơi trước.” Anh ngoại trừ cảm thấy mệt mỏi, thật ra còn không muốn nghe mẹ anh oán trách những chuyện kia trước kia nữa.
“ Mỗi lần mẹ nhắc đến là con lại lãng tránh, chẳng lẽ con định cả đời này không kết hôn nữa sao?”
“ Mẹ, con thật sự rất mệt mỏi, hôm nay nói đến đây thôi, tạm biệt.”
Anh không thể không tắt điện thoại của mẹ. Giờ phút này, đầu anh không chỉ cháng váng mà còn cảm thấy đau đớn. Anh đi về phía tủ rượu rót ình ly rượu, hy vọng vó thể giảm bớt những đau đớn này.
Anh ngồi trên ghế sa lon mềm mại, nghĩ đến việc mẹ muốn thay anh mai mối làm anh dở khóc dở cười, đừng nói vợ anh mới mất không lâu, đoạn hôn nhân năm năm đó cũng đã khiến anh mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Bây giờ anh cũng không còn tâm tư mà nghĩ đến chuyện tái hôn.
Năm đó, tại sinh nhật của ban mà anh quen biết Tử Khiết, anh không phủ nhận dung mạo của cô rất đẹp nhưng party nào mà trên người phụ nữ lại không có nhiều son phấn, đối với dung mạo xinh đẹp của cô, anh cũng không ấn tượng nhiều. Chỉ là sau đó, khi anh đến câu lạc bộ tennis thì lại thấy cô đi chung với bạn anh, nhìn cô trên người chỉ còn đồ trang sức đơn giản cùng đêm đó hoàn toàn bất đồng. Hai người thường hay gặp ở câu lạc bộ, vì vậy cùng nhau đánh tennis, tuy cô đánh không giỏi nhưng rất nghiêm túc học tập. Bạn anh thấy anh và Tử Khiết thân cận liền nói cho anh biết tin đồn của Tử Khiết, ai cũng nói cô là một người hám tiền, hay đi đến những chỗ thượng lưu là vì muốn câu dê béo, hơn nữa thủ đoạn rất inh nên bị người ta lén lút gọi là “ Hoa Hồ Điệp”. Về chuyện này, Tử Khiết cũng từng nói với anh, hi vọng anh không tin vào những tin đồn đó, cô không phải là người như vậy, đối với chuyện này anh cũng chỉ cười trừ.
Bởi vì gia thế nên anh được không ít thiên kim tiểu thư yêu quý, cũng gặp qua không ít phụ nữ muốn quyến rũ anh. Nhưng so với việc quan tâm dung mạo, trang phục hay tài sản thì anh để ý đến tâm ý của đối phương hơn, thật tâm đối với anh nói anh là người quan trọng nhất trong lòng người ấy.
Chuyện năm đó cũng vì công ty thua lỗ mà cảm thấy phiền lòng, Tử Khiết không giống như những người phụ nữ khác suốt ngày bám dính lấy anh, rất ít khi chủ động liên lạc với anh, duy chỉ có lần đó vì biết tâm tình anh không tốt nên chủ động hẹn anh Chủ nhật đi thư giãn, cô nguyện ý cùng anh đi giải sầu, giải tỏa tâm tình.
Nếu nói đó là một trong những thủ đoạn của cô thì anh cũng không quan tâm. Lúc đó tâm tình anh rất kém nên anh đã đồng ý. Cũng chỉ được nghỉ khoảng hai ngày, anh không muốn lãng phí thời gian bay ra nước ngoài, vì vậy lựa chọn đến biệt thự của anh ở phía bắc Ôn Tuyền.
Chính là trong ba ngày hai đêm sống cùng nhau này, anh mới nhìn thấy vẻ mặt khác của vợ mình. Thì ra cô là người rất hồn nhiên lại hay xấu hổ, rất ngọt ngào. Trong khoảnh khắc đó, anh đã thật tâm yêu cô. Hai tháng sau, anh cầu hôn cô, không để ý đến sự phản đối của cha mẹ, cũng không quan tâm đến tin đồn bên ngoài mà cùng Tử Khiết kết hôn, vì anh tin tưởng cô chính là người mà anh muốn sống cùng cả đời.
Nhưng cuộc sống sau khi cưới không hạnh phúc như anh vẫn nghĩ, bởi anh cảm thấy cảm giác yêu say đắm trong biệt thự lúc trước lại dần biến mất. Tại sao lại thay đổi, anh cũng không thể lý giải được, chỉ là anh cảm thấy vợ anh không còn ngây thơ như lúc trước nữa vì vậy không muốn cùng nàng thân mật. Vợ anh cũng không để ý đến cảm giác của anh, mỗi ngày đều ra ngoài đến sáng hôm sau mới về, cuộc sống hôn nhân bắt đầu biến dạng.
Thỉnh thoảng anh cũng nghĩ hôm đó tại biệt thự, có phải hay không anh bị hạ Mê Hồn dược, tại sao lại bất chấp tất cả cưới cô, anh thậm chí hoài nghi lần đó cùng anh ở biệt thự thật sự là vợ anh sao?
Đột nhiên, đầu óc anh lại thoáng hiện qua hình ảnh Tả Tử Quân, bộ dáng đơn thuần này giống hệt người đã ở cùng anh tại biệt thự, chỉ là rất nhanh sau đó anh quả quyết loại bỏ ý nghĩ này, trong lòng tự giễu cợt bản thân vì quá mệt mỏi mới xuất hiện ý nghĩ quỷ dị như thế, dù sao thì chị em họ đã tách ra từ sớm, ngay cả lúc anh và vợ mình kết hôn thì cô cũng không xuất hiện, làm sao có khả năng xuất hiện tại biệt thự?
Anh tiếp tục uống rượu, đến bây giờ anh vẫn không thể quên được thời gian vui vẻ ở biệt thự năm đó sao? Vợ anh cũng đã mất, mọi chuyện đều nên kết thúc rồi. Anh nhắm mắt lại ngẫm nghĩ.
Ở trên giường, Lục Thừa Diệp nhìn hai gò má đỏ bừng xinh đẹp dưới thân.
“ Mặt em còn nóng như vậy, có thể bị thiêu cháy hay không?” Thấy khuôn mặt nhỏ bé lại đỏ hơn, bàn tay không nhịn được chậm rãi vuốt ve da thịt mềm mại của cô, còn thân mật chà xát đôi môi mê người kia.” Anh không nghĩ em lại đáng yêu mê người như vậy, hay là em cố ý hấp dẫn anh?”
“ Em không có, em nghĩ chúng ta không nên…..”
Anh lại hôn lên môi cô, lửa dục trong cơ thể đã nổi lên, anh không có cách nào dừng lại.
Đầu lưỡi ấm áp, trước tiên là nhẹ nhàng chơi đùa với đầu lưỡi trơn mềm của cô, sau đó dây dưa hôn cô không còn một kẽ hở, cô đáp lại một cách ngây ngô, kinh nghiệm hôn môi này cô thật không có hay cố giả vờ ngây ngô? Mặc kệ nguyên nhân là gì, anh chỉ biết anh thích hôn cô. Sự mềm mại ngọt ngào cùng ngượng ngùng hồn nhiên kia “ vừa đúng” làm anh cảm thấy hài lòng, vì vậy anh càng hôn sâu hơn, càng thêm kích tình.
Đến khi dứt nụ hôn thì hô hấp hai người cũng đã rối loạn, ngực phập phồng gấp gáp, tia lửa tình dục vừa nổi lên, anh đã động thủ cởi bỏ đi quần áo trên người cô, thân thể mềm mại trắng mịn phía dưới hấp dẫn anh, nhũ hoa phấn hồng nổi bật dựng đứng trên bầu ngực đầy đặn, anh cúi đầu mút chặt nụ hoa mê người đó, tay kia vuốt ve bầu ngực bên cạnh, mềm mại lại ngọt ngào…
“ Ừ…”

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 7

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 7

“ Cám ơn, nhưng tôi không biết uống rượu.” Cô trực tiếp từ chối.
“ Cô không biết uống rượu?” Lục Thừa Diệp hơi ngạc nhiên.” Do tôi say nên nghe nhầm phải không? Tửu lượng cô tốt như thế mà nói không biết, hay nhìn thấy tâm tình tôi không tốt nên mới cố ý đùa cợt?” Bình thường gặp nhau thì họ vẫn hay đến quán bar uống rượu.
Cô xấu hổ cười một tiếng.” Tôi tất nhiên là đang nói đùa.” Lần này không thể không uống, cô bưng ly rượu lên, vốn tính uống hết chén là xong nhưng rượu này thực sự rất mạnh khiến cô chịu không nổi, cô đành uống nửa chén rồi để xuống, nơi cổ họng nóng rực đến khó chịu.
Cô quay mặt sang hướng cửa sổ, cảm nhận gió đang thổi vào người khiến cô thoải mái hơn.
“ Cô biết không? Trước kia tôi nói với mọi người chỗ này có đom đóm, nhưng không có ai tin tưởng, mọi người đều nói thứ tôi thấy được là Quỷ Lửa.”
“ Quỷ...Quỷ Lửa?” Tả Tử Quân nhìn bên ngoài tối đen như mực, đưa tay ra cũng không thấy năm ngón, lại nghĩ chung quanh đây không có người ở không khỏi cảm thấy sợ, cả người căng thẳng. Cô thật sự rất sợ những chuyện liên quan đến ma quỷ.
“ Nhìn bộ dáng cô hình như rất sợ ác quỷ?”
“ Đâu có.” Cô nhất quyết không thừa nhận.
Sợ đến nỗi sắc mặt đều thay đổi mà vẫn cứng rắn cãi lại! Thấy cô sợ như vậy mà vẫn rất đáng yêu, làm anh càng thêm muốn trêu chọc cô.
“ Nếu cô không sợ thì để tôi kể vài câu chuyện ma quỷ cho cô nghe.”
“ Không cần.” Tả Tử Quân khẩm trương đứng lên.” Tôi tự nhiên cảm thấy hơi mệt, tôi đi ngủ trước.”
Không biết có phải vì quá khẩn trương hay không mà cô bị vấp vào chân ghế, cả người mất thăng bằng trực tiếp ngã về phía Lục Thừa Diệp. Bị anh ôm vào lòng, bên tai còn nghe được tiếng cười khẽ trầm thấp của anh.
“ Tôi xin lỗi, làm cô sợ như vậy, nơi này không có quỷ đâu.”
Tả Tử Quân nhìn anh không chớp mắt, anh không chỉ có tiếng cười dễ nghe, ngay cả nụ cười cũng rất mê người, bây giờ cô đã biết sao chị cô lại thích người đàn ông này. Sau đó, anh dịu dàng chạm vào khuôn mặt cô, lành lạnh, làm cô cảm thấy rất thoải mái.
“ Mặt cô rất đỏ, không phải mới uống nửa ly rượu đã say chứ! Đỏ như trái táo thật đáng yêu, không biết nếu cắn vào cảm giác thế nào…”
Chẳng lẽ cô say thật rồi sao? Còn chưa phản ứng kịp anh muốn cắn cái gì thì anh đã cúi đầu hôn cô, xúc cảm ấm áp làm cô ngây người tại chỗ.
Lục Thừa Diệp đương nhiên nhận ra sự cứng ngắc của cô.” Thế nào, không thích tôi hôn?”
Không thích sao? Thật ra thì rất tốt, chỉ là cô rất khẩn trương, có hơi hoảng sợ một chút.
Ngón tay anh nhẹ nhàng chạm vào môi cô, không biết tại sao, anh cảm thấy tối nay Tử Khiết hình như rất khẩn trương. Khuôn mặt ửng hồng đặc biệt khả ái, cô bây giờ giống như cô gái mới nếm thử trái cấm vừa e lệ vừa khẩn trương, bộ dáng mê người làm anh không kìm được muốn hôn cô.
“ Nếu cô không cự tuyệt thì tôi sẽ hôn tiếp.” Nói xong, anh không chờ cô mở miệng trực tiếp đặt môi lên đôi môi mềm ngọt kia, tiếp đó là một nụ hôn nóng bỏng.
Tả Tử Quân cảm thấy cổ họng như có dòng khí nóng chạy đến trên mặt cô, ngay cả đầu cũng nóng lên làm cô có chút mờ mịt. Môi lưỡi dây dưa có cảm giác tê tê, nóng bức. Cô cảm thấy mình giống như bị lửa thiêu đốt, ngay cả hô hấp cũng dồn dập nhưng người đàn ông kia vẫn nhiệt tình hôn cô không buông.
Đến khi nụ hôn nóng bỏng đó kết thúc thì cô đã thiếu dưỡng khí nghiêm trọng. Cô thở gấp, còn người đàn ông kia lại nhẹ đặt môi lên tiếp tục hôn mặt cô, mặc dù êm ái nhưng lại khiến cho cô cảm thấy nóng vô cùng. Cô cảm thấy trong cơ thể nổi lên một cỗ xôn xao xa lạ, cảm giác phía dưới trống rỗng khiến cô kìm lòng không được khẽ rên, đưa tay ôm lấy anh.
“ Cô đang quyến rũ tôi sao?”
Quyến rũ cái gì? Tả Tử Quân sửng sốt.
“ Ngay cả dáng vẻ ngây ngô cũng đáng yêu như vậy.” Anh lại ngọt ngào hôn cô.” Chúng ta lên giường đi.” Anh ôm cô vào ngực rồi hướng về phía phòng anh, không cần biết có phải do rượu hay không nhưng giờ phút này anh chỉ biết anh muốn cô.
Lúc này cô rốt cuộc hồi phục tinh thần, cảm giác khẩn trương lại đến. Cô biết mình nên cự tuyệt nhưng vào lúc này cô nói không muốn, anh có tức giận không? Có hay không đánh cô? Nhưng cô biết mình không thể cùng anh phát sinh quan hệ, bởi vì anh là người chị cô thích…
Thả cô xuống giường xong, anh cũng nhanh chóng đè người xuống, hai thân thể thân mật áp sát vào nhau, anh lại tiếp tục triền miên với nụ hôn nóng bỏng với cô, xóa bỏ ý muốn cự tuyệt của cô đồng thời dùng nhiệt tình này đốt cháy cô.
Ba ngày hai đêm này, bọn họ vẫn luôn ở biệt thự, nên nói chính xác là trừ phải đi ăn ở ngoài thì bọn họ hầu như không bước ra khỏi phòng.
Chín giờ tối, Lục Thừa Diệp từ công ty về nhà, vừa mới bỏ công văn xuống thì mẹ anh liền gọi điện đến. Cứ tưởng có chuyện gì quan trọng, không nghĩ đến lại nói rằng muốn sắp xếp xem mắt cho anh!
Cũng quá khoa trương đi, anh lập tức cự tuyệt.” Mẹ, con không đồng ý, chuyện xem mắt đó sau này cũng đừng nhắc lại nữa, con sẽ không chấp nhận.”
“ Tại sao không chịu xem mắt? Là vì vợ con sao?” Nghe con trai cự tuyệt, Trương Ngọc Tuyết ở đầu dây bên kia rất tức giận.
“ Mẹ, Tử Khiết qua đời vẫn chưa được ba tháng, hiện giờ muốn con đi xem mắt không phải quá nhanh hay sao?”
“ Lúc trước cưới nhau, hai người cũng ở riêng nhiều năm rồi, như vậy còn nhanh sao?”
“ Mẹ, chuyện của con thì để con tự giải quyết. Mẹ không cần bận tâm.”

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG Chương 5

ĐẶT BẪY CHA CỤC CƯNG
Chương 5

Không lâu sau thì chị cô dọn ra ở riêng, dù hai người không thường liên lạc nhưng chị cô mỗi tháng vẫn sẽ gửi tiền về nhà.
Vài năm sau, chị cô càng lúc càng xinh đẹp nhưng rất ít khi về nhà, chị cô nói không còn làm việc ở quán rượu nữa, hiện giờ đang làm ở một công ty quan hệ xã hội, còn làm công việc gì thì cô cũng không rõ lắm, chỉ biết chị cô rất quan tâm, chăm sóc thân thể mình.
Một hôm, chị cô gọi cho cô từ bệnh viện, thì ra là bị trẹo chân phải mấy ngày mới khỏi được. Cô đỡ chị mình về nhà nghỉ ngơi, thấy chị buồn phiền thì lo lắng hỏi. Chị cô nhìn cô, hi vọng cô giúp chị ấy một việc.
Mấy tháng trước, chị cô từng cùng bạn tham gia party rồi quen biết con trai độc nhất của một xí nghiệp lớn, vẻ ngoài rất đẹp trai, chị cô rất ưa thích đối phương, người đó chính là Lục Thừa Diệp. Khi nghe chị cô nói phải giúp một chuyện, cô có chút sửng sốt-----
“ Tử Quân, chị hi vọng em ngày mai thay chị cùng Thừa Diệp đi giải sầu ở biệt thự của anh ấy,”
“ Không được, em không thể làm chuyện đó được.”
“ Sao lại không được, em chính là chị, chị chính là em, không phải sao?”
“ Chị, dù chúng ta là sanh đôi nhưng tính cách hoàn toàn khác nhau, cách ăn mặc cũng không giống, nhất định sẽ bị người khác phát hiện chúng ta không phải là một người.” Tả Tử Quân không thể ngờ là chị cô nhờ mình giúp một việc lại là cùng thiếu gia nhà có tiền kia đi giải sầu, thật quá hoang đường mà.
“ Việc này em không cần phải lo lắng, sẽ không bị phát hiện, trừ chị Lộ thì không ai biết chị có một đứa em gái sanh đôi cả, hơn nữa mỗi lần cùng anh ấy đi chơi bóng thì chị luôn mang dáng vẻ thanh thuần dễ xấu hổ của em. Lục Thừa Diệp thích kiểu người như vậy.” Chị Lộ Nhi là bạn làm việc cùng chị cô ở quán rượu.
Cô đã điều tra về Lục Thừa Diệp, phát hiện anh không thích phụ nữ đầy son phấn nên mới cố gắng giả dạng thanh thuần, đáng yêu giống em gái. Dù sao hai người là sanh đôi, cùng ăn cùng học cùng ngủ từ nhỏ, gần như 24h đều ở cùng nhau, muốn giả vờ giống em mình thì cũng không khó khăn gì.
“ Hay là chị gọi điện thoại cho anh ấy nói chân chị bị thương, ngày mai không thể đi được, hôm khác sẽ đi giải sầu cùng anh ấy.”
“ Không được.”
“ Tại sao?”
“ Khó khăn lắm mới quen biết được Lục Thừa Diệp, dù diện mạo hay nhân phẩm đều rất tốt, chị thật sự rất thích anh ấy, muốn cùng anh ấy phát triển tình cảm. Mà lần này chị cảm thấy tâm tình anh ấy không tốt mới đề nghị đi giải sầu cùng nhau, không dễ dàng gì mới khiến anh ấy có chút yêu thích mà đồng ý với đề nghị của chị. Hiện giờ nếu hủy bỏ, với tính cách của anh ấy có lẽ trong tương lai sẽ không tin tưởng chị nữa.”
“ Nhưng chị thật sự bị thương, không phải cố ý thất hứa.”
“ Không được, chị không thể mạo hiểm.” Tả Tử Khiết kiên định nói. “ Tử Quân, coi như chị van xin em, giúp chị chuyện này được không?”
“ Nhưng cùng một đàn ông xa lạ đi giải sầu, em…”
“ Tử Quân, chị biết em lo lắng điều gì, nếu có chuyện gì nguy hiểm thì chị tuyệt đối sẽ không để em đi thay chị, mấy tháng nay cùng anh ấy quen biết, chị có thể khẳng định anh ấy là một người khiêm tốn, sẽ không bắt buộc người khác làm việc gì, càng không làm gì tổn thương người khác, việc này em có thể yên tâm, em chỉ cần đi cùng anh ấy, nghe anh ấy tâm sự là được.”
Tả Tử Quân không còn cách nào khác đành phải gật đầu.
“ Em phải giúp chị, chị thật sự rất thích anh ấy, nếu có thể cùng anh ấy quen biết, anh ấy nhất định là đối tượng tốt để kết hôn. Em cũng biết cuộc sống trước kia của chúng ta cực khổ thế nào, chị thật sự rất mệt mỏi, không muốn phải chịu cực khổ như thế nữa. Anh ấy là cơ hội duy nhất giúp chị có thể gả vào nhà giàu, đây là lần đầu tiên chị cầu xin em, em giúp chị chuyện này được không?”
Nhìn chị cô, tâm tình Tả Tử Quân trở nên nặng nề, cô biết chị cô vì gia đình này bỏ ra rất nhiều, nếu có thể, cô cũng hi vọng chị cô có cuộc sống thật tốt, nhưng thay thế chị cô như vậy đồng nghĩa với việc lừa gạt người khác…
Nội tâm cô cực kỳ do dự. “ Chị thật sự thích anh ấy, muốn cùng anh ấy kết hôn sao?”
“ Đúng, chị muốn cùng Thừa Diệp kết hôn, mặc dù tuổi không lớn nhưng tính cách trầm ổn, cũng không thích ăn chơi đàng điếm, anh ấy có thể trở thành một người chông tốt.” Làm ở quán rượu hai năm, cô nhìn thấy không ít đàn ông, nhưng Lục Thừa Diệp thật sự là một người đàn ông tốt, việc này thì cô không nói dối, vì vậy tất cả những chuyện trở ngại đến việc phát triển tình cảm của cô và Lục Thừa Diệp, cô đều sẽ không để nó xảy ra.
Cuối cùng Tả Tử Quân vẫn phải đồng ý, nếu như có thể giúp chị cô thuận lợi quen biết đối phương, thậm chí có thể gả vào nhà giàu trải qua cuộc sống giàu có, cô cũng vui mừng thay chị. Dù sao những năm này chị cô cũng đã cực khổ vì gia đình rất nhiều, còn cô lại không thể giúp gì được, hiện giờ có cơ hội giúp chị, cô không có lý do gì để cự tuyệt.
Tối thứ sáu, Tả Tử Quân để chị cô trông nom mẹ cùng em, còn cô xách theo túi du lịch nhỏ đứng bên đường chờ Lục Thừa Diệp đến đón. Nội tâm có chút thấp thỏm, hi vọng cô sẽ không làm hư chuyện. Những năm gần đây, vì chăm sóc ẹ và em nên cô không có thời gian dư thừa mà nói chuyện yêu đương, cô rất sợ mình không có cách nào ứng phó Lục Thừa Diệp.
Sau đó, một chiếc Limousine dừng lại trước mặt, số xe giống hệt số chị cô nói với cô, nhìn người đàn ông ở ghế lái rõ ràng mới hơn 20 tuổi nhưng trên gương mặt anh tuấn lại có nét trầm ổn chững chạc. Tả Tử Quân có chút sửng sốt.
Anh ta chính là Lục Thừa Diệp?
Anh đi đến, thấy cô đang nhìn anh ngẩn người, lịch sự cười nói: “ Tả Tử Khiết, nhìn thấy tôi sao lại kinh ngạc như vậy? Chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt sao?”
“ Thật xin lỗi.” Tả Tử Quân đỏ mặt vội nói xin lỗi.
“ Tại sao đột nhiên lại xin lỗi tôi?” Anh hỏi.
“ Tôi…. Đó là vì…” Nhìn anh, cô phát hiện tim mình đập rất nhanh, cũng vì quá khẩn trương nên nói năng có chút lắp bắp.
“ Đừng khẩn trương như vậy, tôi chỉ đùa với cô thôi mà.” Anh nhìn cô khẩn trương lại đáng yêu như vậy, không nhịn được đưa tay xoa đầu cô.” Sao hôm nay cô lại xấu hổ như vậy, không phải là hôm qua chính cô chủ động yêu cầu đi cùng tôi đến biệt thự thư giãn sao?”
Bị người đàn ông dịu dàng như thế đụng chạm, Tả Tử Quân càng thêm khẩn trương nói không ra lời.
Anh cầm lấy túi du lịch trên tay cô.” Chúng ta đi thôi!”